潘鲠奉议挽词

作者:甄宓 朝代:汉朝诗人
潘鲠奉议挽词原文
兀那厮,去罢。唆狗!唆枸!门口有传神的叫我哩。弟子孩儿,我叫做唆狗!我出这门来。阿哥,可不道唆狗也。我去也,好处你便说些,歹处休说。阿哥,我去也。你去也,我知道。唆狗!唆拘!他又叫我。我出的这门来。阿哥。可早两遭也。他是二夫人,你是伴当,你两个有这等勾当,道不的瓦罐不离井口破,我去也。你去罢,我知道了。敢是唆狗?这厮可搀了我的!后槽去了也。夫人,俺后堂中饮酒去来。自家小夫人的便是。我如今和王六斤两个不得自在。我要合一服毒药来,或是茶里饭里着上,药杀了同知,我和王六斤永远做夫妻。唤将六斤来。奶奶,你唤我做甚么?我和你不得自在。你合一服毒药来,药杀了同知,我和你永远做夫妻,可不好那?我知道。好孩儿,不枉了。门首看着,则怕相公来家。理会的。小宫衙门中回来,身子有些(...)
“昨日里胥方到门,手持尺牒榜乡村。”里胥是乡镇中的低级官吏;这里的“榜”是张贴的意思。皇帝的免税诏书才刚刚由那班“里胥”们神气活现地公布到家家户户,可这一切已经无济于事了,因为“十家租税九家毕,虚受吾君蠲免恩。”一直要到绝大多数人家都“典桑卖地”,纳完租税之后,才将已经成为“一纸空文”的“尺牒”在乡村中张贴公布,这已经没有意义了。“里胥”们原本是没有那么大的胆量,敢于欺上瞒下到如此地步的,其实是朝廷上下,沆瀣一气,朋比为奸。白居易对此心知肚明,吃苦的还是那些无依无靠的贫苦百姓。他们一苦天灾,二苦黑官,(...)
凝晖侵桂魄,晶彩夺萤光。素萼迎风舞,银房泫露香。
光风转蕙春生户,(...)
阆苑仙人白锦袍,海山银阙宴蟠桃。三峰月下鸾声远,万里风头鹤背高。贫道东华帝君是也。掌管群仙籍录。因赴天斋回来,见下方一道青气,上彻九霄。原来河南府有一人,乃是吕岩,有神仙之分。可差正阳子点化此人,早归正道。这一去使寒暑不侵其体,日月不老其颜。神垆仙鼎,把玄霜绛雪烧成;玉户金关,使姹女婴儿配定。身登紫府,朝三清位列真君;名记丹书,免九族不为下鬼。阎王簿上除生死,仙吏班中列姓名。指开海角天涯路,引的迷人大道行。老身黄化店人氏,王婆是也。我开着这个打火店,我烧的这汤锅热着,看有甚么人来。策蹇上长安,日夕无休歇。但见槐花黄,如何不心急。小生姓吕名岩,字洞宾。本贯河南府人氏。自幼攻习儒业,今欲上朝进取功名。来到这邯郸道黄化店,饥渴之际,不免做些茶饭吃。到的这店门首,将这蹇卫拴下。将这二百文长钱,籴些黄粱。兀那打火的婆婆,央你做饭与我吃。行人贪道路,你快些儿。客官你好急性也,饶一把儿火者。我巴不的选场中去哩。贫道复姓钟离,名权,字云房,道号正阳子,京兆咸阳人也。自幼学得文武双全,在汉朝曾拜征西大元帅。后弃家属。隐遁终南山,遇东华真人,授以正道,发为双髻,赐号太极真人,常遗颂于世。生我之门死我户,几个惺惺几个悟。夜来铁汉自寻思,长生不死由人做。今奉帝君法旨,教贫道下方度脱吕岩。来到这邯郸道黄化店,见紫气冲气,当必在此。我想世间人好不识贤愚(...)
重阳节有登高的风俗,登高时佩带茱萸囊,据说可以避灾。茱萸,又名越椒,一种有香气的植物。三四两句,如果只是一般化地遥想兄弟如何在重阳日登高,佩带茱萸,而自己独在异乡,不能参与,虽然写出了佳节思亲之情,但会显得平直,缺乏新意与深情。诗人遥想的却是:“遍插茱萸少一人。”意思是说,远在故乡的兄弟们今天登高时身上都佩上了茱萸,却发现少了一位兄弟──自己不在内。好像遗憾的不是(...)
秋宵有怀
“昨日里胥方到门,手持尺牒榜乡村。”里胥是乡镇中的低级官吏;这里的“榜”是张贴的意思。皇帝的免税诏书才刚刚由那班“里胥”们神气活现地公布到家家户户,可这一切已经无济于事了,因为“十家租税九家毕,虚受吾君蠲免恩。”一直要到绝大多数人家都“典桑卖地”,纳完租税之后,才将已经成为“一纸空文”的“尺牒”在乡村中张贴公布,这已经没有意义了。“里胥”们原本是没有那么大的胆量,敢于欺上瞒下到如此地步的,其实是朝廷上下,沆瀣一气,朋比为奸。白居易对此心知肚明,吃苦的还是那些无依无靠的贫苦百姓。他们一苦天灾,二苦黑官,(...)
尊前一笑,问梅花消息,几枝开遍。咳唾随风人似玉,寒夜春生酒面。故里天遥,殊乡岁晚,忍对骊驹宴。无情潮汐,可能为我留恋。
首句开门见山,直抒别情:“别来几春未还家,玉窗五见樱桃花”,花开花落,已历五载,丈夫仍然没有归来,面对玉窗花色,曲折地表达女主人公注意于花开花落,感伤青春易失的情怀。“况有”,将诗意递进一层;她打开丈夫的来书,不禁肠为之断。“彼心绝",说明丈夫已绝意还家,“愁如回飚乱白雪“,借雪花在旋风中上下飞舞的景象,比喻女主人公愁绪纷乱的心境,真切可感。 诗写至此,人物情感已达高潮,诗意大体也已讲完,本可在此终篇,但作者笔峰所至,又生曲折,将人物内心活动向纵深引进:“去年寄书报阳台,今年寄书重相催。东风兮东风,为我吹行云使西来”(...)
“故人老大,好襟怀、消减全无。”则是词人怀着激愤和沉痛对南宋王朝不发不快的直接评论。南渡之初,朝野不乏恢复中原的壮志,“好襟怀”,当指此。但赵宋最高统治者,心怀鬼胎,苟且偷安,醉生梦死。诚如文及翁写的,“一勺西湖水,渡江来,百年歌舞,百年酣醉。”(《贺新郎·游西湖有感》)同时又压制、打击、排挤主战力量,使英雄塞路,报国无门,壮志消磨以尽,造成世风日颓,如江河日下,半壁山河,难以收拾的局面。这是多么令人扼腕的下场!大概这也就是词人不愿意重来京城、重游西湖的真正原因。至此,词人以“慢赢得,秋风两耳,冷泉亭下骑驴”这样深沉的感慨收束了全词。“两耳秋风”,即满耳的秋声。秋声者,世纪末的衰颓没落之音也。词人再描绘出一个鲜明的形象:一个着破荷衣的宗室子弟,骑着一头毛驴,踽踽独行在冷泉亭下。这等凄楚的情景,正是王室式微的绝好象征。但这沉痛的心意由“慢赢得”三字引出,沉痛之情偏以淡语、谐语、反语道之,更有一种悲从(...)
潘鲠奉议挽词拼音解读
wū nà sī ,qù bà 。suō gǒu !suō gǒu !mén kǒu yǒu chuán shén de jiào wǒ lǐ 。dì zǐ hái ér ,wǒ jiào zuò suō gǒu !wǒ chū zhè mén lái 。ā gē ,kě bú dào suō gǒu yě 。wǒ qù yě ,hǎo chù nǐ biàn shuō xiē ,dǎi chù xiū shuō 。ā gē ,wǒ qù yě 。nǐ qù yě ,wǒ zhī dào 。suō gǒu !suō jū !tā yòu jiào wǒ 。wǒ chū de zhè mén lái 。ā gē 。kě zǎo liǎng zāo yě 。tā shì èr fū rén ,nǐ shì bàn dāng ,nǐ liǎng gè yǒu zhè děng gōu dāng ,dào bú de wǎ guàn bú lí jǐng kǒu pò ,wǒ qù yě 。nǐ qù bà ,wǒ zhī dào le 。gǎn shì suō gǒu ?zhè sī kě chān le wǒ de !hòu cáo qù le yě 。fū rén ,ǎn hòu táng zhōng yǐn jiǔ qù lái 。zì jiā xiǎo fū rén de biàn shì 。wǒ rú jīn hé wáng liù jīn liǎng gè bú dé zì zài 。wǒ yào hé yī fú dú yào lái ,huò shì chá lǐ fàn lǐ zhe shàng ,yào shā le tóng zhī ,wǒ hé wáng liù jīn yǒng yuǎn zuò fū qī 。huàn jiāng liù jīn lái 。nǎi nǎi ,nǐ huàn wǒ zuò shèn me ?wǒ hé nǐ bú dé zì zài 。nǐ hé yī fú dú yào lái ,yào shā le tóng zhī ,wǒ hé nǐ yǒng yuǎn zuò fū qī ,kě bú hǎo nà ?wǒ zhī dào 。hǎo hái ér ,bú wǎng le 。mén shǒu kàn zhe ,zé pà xiàng gōng lái jiā 。lǐ huì de 。xiǎo gōng yá mén zhōng huí lái ,shēn zǐ yǒu xiē (...)
“zuó rì lǐ xū fāng dào mén ,shǒu chí chǐ dié bǎng xiāng cūn 。”lǐ xū shì xiāng zhèn zhōng de dī jí guān lì ;zhè lǐ de “bǎng ”shì zhāng tiē de yì sī 。huáng dì de miǎn shuì zhào shū cái gāng gāng yóu nà bān “lǐ xū ”men shén qì huó xiàn dì gōng bù dào jiā jiā hù hù ,kě zhè yī qiē yǐ jīng wú jì yú shì le ,yīn wéi “shí jiā zū shuì jiǔ jiā bì ,xū shòu wú jun1 juān miǎn ēn 。”yī zhí yào dào jué dà duō shù rén jiā dōu “diǎn sāng mài dì ”,nà wán zū shuì zhī hòu ,cái jiāng yǐ jīng chéng wéi “yī zhǐ kōng wén ”de “chǐ dié ”zài xiāng cūn zhōng zhāng tiē gōng bù ,zhè yǐ jīng méi yǒu yì yì le 。“lǐ xū ”men yuán běn shì méi yǒu nà me dà de dǎn liàng ,gǎn yú qī shàng mán xià dào rú cǐ dì bù de ,qí shí shì cháo tíng shàng xià ,hàng xiè yī qì ,péng bǐ wéi jiān 。bái jū yì duì cǐ xīn zhī dù míng ,chī kǔ de hái shì nà xiē wú yī wú kào de pín kǔ bǎi xìng 。tā men yī kǔ tiān zāi ,èr kǔ hēi guān ,(...)
níng huī qīn guì pò ,jīng cǎi duó yíng guāng 。sù è yíng fēng wǔ ,yín fáng xuàn lù xiāng 。
guāng fēng zhuǎn huì chūn shēng hù ,(...)
láng yuàn xiān rén bái jǐn páo ,hǎi shān yín què yàn pán táo 。sān fēng yuè xià luán shēng yuǎn ,wàn lǐ fēng tóu hè bèi gāo 。pín dào dōng huá dì jun1 shì yě 。zhǎng guǎn qún xiān jí lù 。yīn fù tiān zhāi huí lái ,jiàn xià fāng yī dào qīng qì ,shàng chè jiǔ xiāo 。yuán lái hé nán fǔ yǒu yī rén ,nǎi shì lǚ yán ,yǒu shén xiān zhī fèn 。kě chà zhèng yáng zǐ diǎn huà cǐ rén ,zǎo guī zhèng dào 。zhè yī qù shǐ hán shǔ bú qīn qí tǐ ,rì yuè bú lǎo qí yán 。shén lú xiān dǐng ,bǎ xuán shuāng jiàng xuě shāo chéng ;yù hù jīn guān ,shǐ chà nǚ yīng ér pèi dìng 。shēn dēng zǐ fǔ ,cháo sān qīng wèi liè zhēn jun1 ;míng jì dān shū ,miǎn jiǔ zú bú wéi xià guǐ 。yán wáng bù shàng chú shēng sǐ ,xiān lì bān zhōng liè xìng míng 。zhǐ kāi hǎi jiǎo tiān yá lù ,yǐn de mí rén dà dào háng 。lǎo shēn huáng huà diàn rén shì ,wáng pó shì yě 。wǒ kāi zhe zhè gè dǎ huǒ diàn ,wǒ shāo de zhè tāng guō rè zhe ,kàn yǒu shèn me rén lái 。cè jiǎn shàng zhǎng ān ,rì xī wú xiū xiē 。dàn jiàn huái huā huáng ,rú hé bú xīn jí 。xiǎo shēng xìng lǚ míng yán ,zì dòng bīn 。běn guàn hé nán fǔ rén shì 。zì yòu gōng xí rú yè ,jīn yù shàng cháo jìn qǔ gōng míng 。lái dào zhè hán dān dào huáng huà diàn ,jī kě zhī jì ,bú miǎn zuò xiē chá fàn chī 。dào de zhè diàn mén shǒu ,jiāng zhè jiǎn wèi shuān xià 。jiāng zhè èr bǎi wén zhǎng qián ,dí xiē huáng liáng 。wū nà dǎ huǒ de pó pó ,yāng nǐ zuò fàn yǔ wǒ chī 。háng rén tān dào lù ,nǐ kuài xiē ér 。kè guān nǐ hǎo jí xìng yě ,ráo yī bǎ ér huǒ zhě 。wǒ bā bú de xuǎn chǎng zhōng qù lǐ 。pín dào fù xìng zhōng lí ,míng quán ,zì yún fáng ,dào hào zhèng yáng zǐ ,jīng zhào xián yáng rén yě 。zì yòu xué dé wén wǔ shuāng quán ,zài hàn cháo céng bài zhēng xī dà yuán shuài 。hòu qì jiā shǔ 。yǐn dùn zhōng nán shān ,yù dōng huá zhēn rén ,shòu yǐ zhèng dào ,fā wéi shuāng jì ,cì hào tài jí zhēn rén ,cháng yí sòng yú shì 。shēng wǒ zhī mén sǐ wǒ hù ,jǐ gè xīng xīng jǐ gè wù 。yè lái tiě hàn zì xún sī ,zhǎng shēng bú sǐ yóu rén zuò 。jīn fèng dì jun1 fǎ zhǐ ,jiāo pín dào xià fāng dù tuō lǚ yán 。lái dào zhè hán dān dào huáng huà diàn ,jiàn zǐ qì chōng qì ,dāng bì zài cǐ 。wǒ xiǎng shì jiān rén hǎo bú shí xián yú (...)
zhòng yáng jiē yǒu dēng gāo de fēng sú ,dēng gāo shí pèi dài zhū yú náng ,jù shuō kě yǐ bì zāi 。zhū yú ,yòu míng yuè jiāo ,yī zhǒng yǒu xiāng qì de zhí wù 。sān sì liǎng jù ,rú guǒ zhī shì yī bān huà dì yáo xiǎng xiōng dì rú hé zài zhòng yáng rì dēng gāo ,pèi dài zhū yú ,ér zì jǐ dú zài yì xiāng ,bú néng cān yǔ ,suī rán xiě chū le jiā jiē sī qīn zhī qíng ,dàn huì xiǎn dé píng zhí ,quē fá xīn yì yǔ shēn qíng 。shī rén yáo xiǎng de què shì :“biàn chā zhū yú shǎo yī rén 。”yì sī shì shuō ,yuǎn zài gù xiāng de xiōng dì men jīn tiān dēng gāo shí shēn shàng dōu pèi shàng le zhū yú ,què fā xiàn shǎo le yī wèi xiōng dì ──zì jǐ bú zài nèi 。hǎo xiàng yí hàn de bú shì (...)
qiū xiāo yǒu huái
“zuó rì lǐ xū fāng dào mén ,shǒu chí chǐ dié bǎng xiāng cūn 。”lǐ xū shì xiāng zhèn zhōng de dī jí guān lì ;zhè lǐ de “bǎng ”shì zhāng tiē de yì sī 。huáng dì de miǎn shuì zhào shū cái gāng gāng yóu nà bān “lǐ xū ”men shén qì huó xiàn dì gōng bù dào jiā jiā hù hù ,kě zhè yī qiē yǐ jīng wú jì yú shì le ,yīn wéi “shí jiā zū shuì jiǔ jiā bì ,xū shòu wú jun1 juān miǎn ēn 。”yī zhí yào dào jué dà duō shù rén jiā dōu “diǎn sāng mài dì ”,nà wán zū shuì zhī hòu ,cái jiāng yǐ jīng chéng wéi “yī zhǐ kōng wén ”de “chǐ dié ”zài xiāng cūn zhōng zhāng tiē gōng bù ,zhè yǐ jīng méi yǒu yì yì le 。“lǐ xū ”men yuán běn shì méi yǒu nà me dà de dǎn liàng ,gǎn yú qī shàng mán xià dào rú cǐ dì bù de ,qí shí shì cháo tíng shàng xià ,hàng xiè yī qì ,péng bǐ wéi jiān 。bái jū yì duì cǐ xīn zhī dù míng ,chī kǔ de hái shì nà xiē wú yī wú kào de pín kǔ bǎi xìng 。tā men yī kǔ tiān zāi ,èr kǔ hēi guān ,(...)
zūn qián yī xiào ,wèn méi huā xiāo xī ,jǐ zhī kāi biàn 。ké tuò suí fēng rén sì yù ,hán yè chūn shēng jiǔ miàn 。gù lǐ tiān yáo ,shū xiāng suì wǎn ,rěn duì lí jū yàn 。wú qíng cháo xī ,kě néng wéi wǒ liú liàn 。
shǒu jù kāi mén jiàn shān ,zhí shū bié qíng :“bié lái jǐ chūn wèi hái jiā ,yù chuāng wǔ jiàn yīng táo huā ”,huā kāi huā luò ,yǐ lì wǔ zǎi ,zhàng fū réng rán méi yǒu guī lái ,miàn duì yù chuāng huā sè ,qǔ shé dì biǎo dá nǚ zhǔ rén gōng zhù yì yú huā kāi huā luò ,gǎn shāng qīng chūn yì shī de qíng huái 。“kuàng yǒu ”,jiāng shī yì dì jìn yī céng ;tā dǎ kāi zhàng fū de lái shū ,bú jìn cháng wéi zhī duàn 。“bǐ xīn jué ",shuō míng zhàng fū yǐ jué yì hái jiā ,“chóu rú huí biāo luàn bái xuě “,jiè xuě huā zài xuán fēng zhōng shàng xià fēi wǔ de jǐng xiàng ,bǐ yù nǚ zhǔ rén gōng chóu xù fēn luàn de xīn jìng ,zhēn qiē kě gǎn 。 shī xiě zhì cǐ ,rén wù qíng gǎn yǐ dá gāo cháo ,shī yì dà tǐ yě yǐ jiǎng wán ,běn kě zài cǐ zhōng piān ,dàn zuò zhě bǐ fēng suǒ zhì ,yòu shēng qǔ shé ,jiāng rén wù nèi xīn huó dòng xiàng zòng shēn yǐn jìn :“qù nián jì shū bào yáng tái ,jīn nián jì shū zhòng xiàng cuī 。dōng fēng xī dōng fēng ,wéi wǒ chuī háng yún shǐ xī lái ”(...)
“gù rén lǎo dà ,hǎo jīn huái 、xiāo jiǎn quán wú 。”zé shì cí rén huái zhe jī fèn hé chén tòng duì nán sòng wáng cháo bú fā bú kuài de zhí jiē píng lùn 。nán dù zhī chū ,cháo yě bú fá huī fù zhōng yuán de zhuàng zhì ,“hǎo jīn huái ”,dāng zhǐ cǐ 。dàn zhào sòng zuì gāo tǒng zhì zhě ,xīn huái guǐ tāi ,gǒu qiě tōu ān ,zuì shēng mèng sǐ 。chéng rú wén jí wēng xiě de ,“yī sháo xī hú shuǐ ,dù jiāng lái ,bǎi nián gē wǔ ,bǎi nián hān zuì 。”(《hè xīn láng ·yóu xī hú yǒu gǎn 》)tóng shí yòu yā zhì 、dǎ jī 、pái jǐ zhǔ zhàn lì liàng ,shǐ yīng xióng sāi lù ,bào guó wú mén ,zhuàng zhì xiāo mó yǐ jìn ,zào chéng shì fēng rì tuí ,rú jiāng hé rì xià ,bàn bì shān hé ,nán yǐ shōu shí de jú miàn 。zhè shì duō me lìng rén è wàn de xià chǎng !dà gài zhè yě jiù shì cí rén bú yuàn yì zhòng lái jīng chéng 、zhòng yóu xī hú de zhēn zhèng yuán yīn 。zhì cǐ ,cí rén yǐ “màn yíng dé ,qiū fēng liǎng ěr ,lěng quán tíng xià qí lǘ ”zhè yàng shēn chén de gǎn kǎi shōu shù le quán cí 。“liǎng ěr qiū fēng ”,jí mǎn ěr de qiū shēng 。qiū shēng zhě ,shì jì mò de shuāi tuí méi luò zhī yīn yě 。cí rén zài miáo huì chū yī gè xiān míng de xíng xiàng :yī gè zhe pò hé yī de zōng shì zǐ dì ,qí zhe yī tóu máo lǘ ,jǔ jǔ dú háng zài lěng quán tíng xià 。zhè děng qī chǔ de qíng jǐng ,zhèng shì wáng shì shì wēi de jué hǎo xiàng zhēng 。dàn zhè chén tòng de xīn yì yóu “màn yíng dé ”sān zì yǐn chū ,chén tòng zhī qíng piān yǐ dàn yǔ 、xié yǔ 、fǎn yǔ dào zhī ,gèng yǒu yī zhǒng bēi cóng (...)

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

“故人老大,好襟怀、消减全无。”则是词人怀着激愤和沉痛对南宋王朝不发不快的直接评论。南渡之初,朝野不乏恢复中原的壮志,“好襟怀”,当指此。但赵宋最高统治者,心怀鬼胎,苟且偷安,醉生梦死。诚如文及翁写的,“一勺西湖水,渡江来,百年歌舞,百年酣醉。”(《贺新郎·游西湖有感》)同时又压制、打击、排挤主战力量,使英雄塞路,报国无门,壮志消磨以尽,造成世风日颓,如江河日下,半壁山河,难以收拾的局面。这是多么令人扼腕的下场!大概这也就是词人不愿意重来京城、重游西湖的真正原因。至此,词人以“慢赢得,秋风两耳,冷泉亭下骑驴”这样深沉的感慨收束了全词。“两耳秋风”,即满耳的秋声。秋声者,世纪末的衰颓没落之音也。词人再描绘出一个鲜明的形象:一个着破荷衣的宗室子弟,骑着一头毛驴,踽踽独行在冷泉亭下。这等凄楚的情景,正是王室式微的绝好象征。但这沉痛的心意由“慢赢得”三字引出,沉痛之情偏以淡语、谐语、反语道之,更有一种悲从(...)
出都门鞭影摇红,山色空,林景玲珑。桥俯危波,车通远塞(...)
一个女子痴心地渴望着,等待着重新见到那位朝思暮想的“君子”,她望穿秋水,等得心碎神伤。其实那位“君子”,恐怕压根儿已将她忘个罄尽。这首诗的内容实有揶揄嘲弄这位“君子”“二三其德”的况味。朱熹《诗集传》说此诗写妇女担心外出的丈夫已将她遗忘和(...)

相关赏析

野鸟同林宿,天明各自飞。孩儿去则犹闲,且是无人照常我门户。这老乞儿只会吃饭,偷我钱去布施念佛。(...)
院粉宫黄,国色天香。逞娇柔,增秀媚,竞芬芳。只愁暮晚,风雨相(...)
称呼你为女人
歌罢仰天叹⒇,四座泪纵横。
你就不明了,宁可偷了金,这个粪,学生舍不得。若无粪壅稻苗,怎得谷子成器?这粪滋五谷,土养民,老夫不要,望公祖追来公用。年兄请了。还是公祖大人坐。年兄请坐。学生怎敢占坐,还是公祖大人坐。年弟有句话,守公到怕不知。吉长官起送守公,已后是陶长官。陶长官去后,却是学生补任三月。如此上司了。请起。

作者介绍

甄宓 甄宓文昭甄皇后(183年1月26日-221年8月4日),名不明,又称甄夫人。中山无极(今河北省无极县)人,上蔡令甄逸之女。魏文帝曹丕的正室,魏明帝曹叡之生母。曹叡即位后追尊甄氏为文昭皇后。

潘鲠奉议挽词原文,潘鲠奉议挽词翻译,潘鲠奉议挽词赏析,潘鲠奉议挽词阅读答案,出自甄宓的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。五淦诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.portableaircompressorreview.com/UPZWP3/Akzrrd8uG.html